Tiêu Quyết ôm quyền: “Tại hạ Tiêu Quyết, trông Diệp huynh lạ mặt, là lần đầu đến Nguyên Giới sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng là lần đầu tiên!”
Tiêu Quyết cười nói: “Nếu Diệp huynh có thời gian, có thể đến nhà họ Tiêu chơi!”
Diệp Huyên cười nói: “Được!”
Tiêu Quyết gật đầu: “Diệp huynh, lúc sau lại nói chuyện!”
Nói xong, hắn ta ôm quyền sau đó dẫn theo nhóm đệ tử Tiêu tộc quay người rời đi.
Gia Hòa ở bên cạnh Diệp Huyên cười nói: “Hắn muốn kết giao với ngươi!”
Diệp Huyên nhìn Tiêu Quyết, cười nói: “Chúng ta đi thôi!”
Nói xong, hắn và Gia Hòa quay người rời đi.
Ở bên kia, Nguyên Hưu liếc nhìn Diệp Huyên và Già Hòa rời đi phía xa, cười nói: “Thanh đệ, ngươi cảm thấy người này thế nào?”
Nguyên Thanh nhẹ giọng nói: “Rất mạnh!”
Rất mạnh!
Nguyên Hưu cười nói: “Đúng là rất mạnh, chỉ là không biết mạnh đến nhường nào!”
Nguyên Thanh nhìn Nguyên Hưu, khẽ cười: “Đánh một trận chẳng phải là biết rồi sao?”
Nguyên Hưu cười ha ha: “Cái này thì không tốt, người ta vừa mới đến Nguyên Giới mà ta đã đi khiêu chiến, thực sự có chút l* m*ng. Lại nói, hiện tại chúng ta còn có kẻ địch mạnh hơn!”
Nguyên Thanh gật đầu.
Lúc này, Nguyên Hưu đột nhiên cười nói: “Thật ra, ta mong muốn nhất là đánh với lão tam là đệ!”
Nguyên Thanh nhìn Nguyên Hưu, có chút hiếu kỳ: “Đánh với đệ làm chi?”
Nguyên Hưu nhìn Nguyên Thanh, cười nói: “Trực giác nói cho ta, đệ còn mạnh hơn cả đại ca!”
Nguyên Thanh lắc đầu: “Đệ không quá hứng thú với đánh nhau!”
Nguyên Hưu chớp mắt: “Đệ thực sự không chút hứng thú gì với vị trí thế tử sao?”
Nguyên Thanh khẽ cười: “Đệ nói không có hứng thú, huynh sẽ tin sao?”
